mãi ở trong lòng anh

Editor: Maruru
*****
Cục TP. Hồ Chí Minh ko ở thời gian gần đây.
Dịch Yên nên trải qua 1 phần tía TP. Hồ Chí Minh nhằm cho tới dò la Tô Ngạn.
Đi được nửa lối thì đột nhiên cảm nhận được lời nhắn của Tô Ngạn.
- Đối đối lập Cục TP. Hồ Chí Minh.
Lời không nhiều nhưng mà ý nhiều.
Dịch Yên biết, nếu như Tô Ngạn gửi tin nhắn nhắn vì vậy, có lẽ rằng đang được xuống lầu, đợi tại vị trí đối lập.
Dòng xe pháo tấp nập bên trên quốc lộ, tín hiệu đèn xanh tín hiệu đèn đỏ, người người tiếp nối đuôi nhau nhau.
Nhưng cả lối, Dịch Yên cũng ko bắt gặp nên nhiều tín hiệu đèn đỏ, đa số là bắt gặp tín hiệu đèn xanh.
Xe chạy trực tiếp một mạch cho tới điểm Cục TP. Hồ Chí Minh, ê là một trong toà mái ấm uy nghiêm chỉnh và sang chảnh.
Tô Ngạn lại đợi ở đối lập lối quốc lộ, đúng khi Dịch Yên ko cần thiết vòng một vòng qua loa dò la anh, cứ chạy trực tiếp là nhị người đang được rất có thể bắt gặp nhau.
Mặt trời ngày càng chói sáng, chói mà đến mức khiến cho người tao ko phanh nổi đôi mắt, tuy nhiên lại ko hề rét mướt.
Tô Ngạn đứng ở đối lập lối quốc lộ.
Hơi cúi cổ, tay đút túi, lười biếng nói chung biếng nhờ vào đằm thắm cây.
Như là cảm biến được điều gì ê, anh vô ý xoay đầu.
Xuyên qua loa lớp kính chắn dông tố, ánh nhìn Dịch Yên đang được nom vô anh ở bên phía ngoài.
Nhìn thấy Dịch Yên, tấm sống lưng đang được nhờ vào đằm thắm cây hâu phương của Tô Ngạn tương đối người sử dụng lực, đứng ngay ngắn đợi cô cho tới.
Dịch Yên ngừng xe pháo ở kho bãi đỗ xe pháo, đẩy cửa ngõ xe pháo bước xuống.
Bước lại sát Tô Ngạn.
Da anh white, quầng thâm nám điểm lòng đôi mắt tương đối thâm thúy tạo nên anh có vẻ như tương đối lười biếng nói chung biếng mệt rũ rời, thực hiện nhẹ nhõm lên đường quá nhiều vẻ giá tiền nhạt nhẽo ngày thông thường.
Đôi đôi mắt tương tự một vừa hai phải mới mẻ tỉnh táo, còn tồn tại chút mơ tưởng.
Dịch Yên hỏi: "Anh một vừa hai phải tỉnh dậy sao?"
Tô Ngạn người sử dụng giọng mũi ừ một tiếng: "Ừ."
Anh đang được ngủ, tuy nhiên sau thời điểm Dịch Yên thoát ra khỏi quán coffe rồi nhắn tin cẩn mang lại anh, anh gần như là là vấn đáp lại chỉ vô một giây.
Bởi vì như thế nguyên tố nghề nghiệp và công việc, khi Tô Ngạn nghỉ dưỡng rất ít khi nhằm điện thoại cảm ứng ở cơ chế tĩnh mịch, chơ mệnh lệnh bất kể khi nào thì cũng trở thành thói quen thuộc, tính cảnh giác vô cùng cao.
Dịch Yên gửi tin nhắn nhắn mang lại anh, anh đang được biết tức thì ngay tắp lự.
Nhìn thấy lời nhắn của cô ấy còn cảm nhận thấy khá mơ hồ nước, khi sáng sủa cứ cho rằng cô không thích anh cho tới đón là vì như thế cô đang được ngán ghét bỏ bản thân.
Nhưng cô lại cho tới dò la anh.
Dịch Yên: "Có nên em nhiều chuyện anh nghỉ dưỡng rồi hoặc không?"
Tô Ngạn tương đối rung lắc đầu, môi mỏng manh khẽ mở: "Không nên."
Lúc này Dịch Yên mới mẻ phân phát hiện nay, với vài ba sợi tóc rối bên trên đầu Tô Ngạn, có lẽ rằng là trở thành rời khỏi như vậy khi ngủ.
Tay nhanh chóng rộng lớn ý thức một bước, cô tương đối nhón chân, khẽ giơ tay vỗ vỗ vài ba phân phát vô tóc anh.
Tô Ngạn cúi đầu, ánh nhìn dời qua loa khuôn mặt cô.
Những giọt nắng nóng len lách qua loa sơ hở bên trên đỉnh đầu, từng vầng sáng sủa hắt vô domain authority thịt cô.
Đối diện với ánh nhìn Tô Ngạn, Dịch Yên mới mẻ nhìn thấy rằng bản thân đang khiến đồ vật gi.
Tay cô còn đang được bịa cạnh bên mái đầu ngắn ngủn của Tô Ngạn.
Tựa như quay trở lại những tháng ngày trước ê, cô vẫn luôn luôn động tay động chân với Tô Ngạn.
Tuy rằng sau thời điểm quay trở lại, nhị người cũng từng với quá nhiều những động tác thân thiện, tuy nhiên đều là những khi Dịch Yên đang được ko tươi tắn, ko tươi tắn khiến cho sự thân thiện ê nên càng mạnh mẽ.
Ấy thế nhưng mà, ngược tim Dịch Yên lại sở hữu chút lắc động thiếu thốn phái đẹp.
Bị hai con mắt xinh đẹp mắt của anh ý nom chằm chằm.
Trái tim từng chút từng chút đập mạnh mẽ và uy lực.
Cô lặng yên vài ba giây, ko thu tay lại, nhưng mà ngón tay xuyên qua loa đầu tóc anh, khẽ xoã tung lên.
Thích làm mưa làm gió như là như lúc trước ê.
Dường như lâu lắm rồi không được thấy Dịch Yên vì vậy, Tô Ngạn say sưa đem nom cô.
Dịch Yên bịa gót chân xuống khu đất, tuy rằng rằng bên phía ngoài vô cùng điềm tĩnh, tuy nhiên thực sự là vô ngực cô (ái à) như nổi tiếng ngựa phi.
Đã lâu lắm rồi không tồn tại loại xúc cảm này.
Cô phát biểu hươu phát biểu vượn: "Tóc anh tức thì ngắn ngủn quá, em thực hiện rối tóc hùn anh."
Tô Ngạn ko vạch trần cô: "Được."
Dịch Yên tự nhiên bị cỗ dạng này của Tô Ngạn chọc cười: "Sao em phát biểu đồ vật gi anh cũng phát biểu được thế, với nên nếu như với ngày nào là ê em fake anh lên đường chào bán anh cũng phát biểu được hay là không."
Dịch Yên cũng chỉ phát biểu đùa, nào là biết Tô Ngạn lại cực kỳ tráng lệ nom cô.
Vài giây sau, cũng tráng lệ trả lời: "Phải."
Dịch Yên sửng bức.
Tô Ngạn phát biểu thanh lịch chuyện khác: "Tìm anh với chuyện gì?"
Dịch Yên: "Anh suy nghĩ coi em dò la anh là vì như thế chuyện gì?"
Tô Ngạn nhàn hạ nhạt nhẽo liếc nom cô một chiếc, giá tiền nhạt nhẽo nói: "Không biết."
Thật rời khỏi, với song khi Dịch Yên cảm nhận thấy Tô Ngạn cũng tương đối xấu xí.
Rõ ràng anh biết ở vô lời nhắn, cô là cũng chính vì ham muốn bắt gặp anh mới mẻ cho tới dò la anh.
Dịch Yên cũng ko nhằm anh tiến hành được ý vật, nói: "Tối lên đường ăn một giở lên đường, công an Tô."
Tô Ngạn: "......"
Dịch Yên cảm nhận thấy như Tô Ngạn đang được người sử dụng ánh nhìn nom người thiểu năng để xem cô.
Dịch Yên: "Ánh đôi mắt này của anh ý là sao thế?"
Giọng Tô Ngạn giá tiền nhạt nhẽo vang lên: "Vì hứa hẹn bữa tối nhưng mà em tài xế sắp tới phát biểu với anh?"
Dịch Yên: "Đúng vậy, với yếu tố gì sao."
Dịch Yên ko biết vì sao, ngày hôm nay Tô Ngạn phát biểu nhiều hơn thế nữa thông thường.
Tô Ngạn: "Điện thoại của em dùng để làm làm cái gi thế?"
Trải qua loa một chuyện vì vậy, domain authority mặt mày của Dịch Yên ngày càng dày: "Em mến sắp tới dò la anh đấy, ko được à."
Lúc này, giờ đồng hồ chuông điện thoại cảm ứng của Tô Ngạn vang lên.
Tô Ngạn choạc tay lấy điện thoại cảm ứng ở vào bên trong túi rời khỏi, lười biếng nói chung biếng nhấc tay mặt mày ê lên, ôm Dịch Yên vô trong thâm tâm.
"Biết rồi."
Dịch Yên ngẩn rời khỏi.
Cằm cô nhờ vào vai anh, còn ngây người, Tô Ngạn khẽ động cổ tay, vò rối mái đầu cô.
"Tóc em có vẻ như tức thì ngắn ngủn quá, anh hùn em thực hiện rối luôn luôn."
Dịch Yên: "......" To gan dạ đấy...... Còn người sử dụng điều cô phát biểu nhằm nhảy cô......
Tô Ngạn nhận điện thoại cảm ứng.
Dịch Yên nghe thấy mặt mày ê nhường nhịn như với phát biểu vài ba câu.
Tô Ngạn ừ một tiếng: "Lập tức cho tới ngay tắp lự."
Nói đoạn ngay tắp lự thả Dịch Yên rời khỏi.
Hai người cũng ko nói đến chuyện một vừa hai phải rồi, Dịch Yên thản nhiên hỏi: "Có nhiệm vụ?"
Tô Ngạn gật đầu, vẻ mặt mày vẫn điềm tĩnh như vậy: "Ừ."
Dịch Yên: "Đừng quên bữa tối lên đường ăn cùng nhau ê nhe."
Tô Ngạn gật đầu: "Em về trước lên đường."
Dịch Yên: "Ừ."
————
Dịch Yên rời ngoài Cục TP. Hồ Chí Minh, về mái ấm ngủ một giấc.
Có một khoảng chừng thời hạn, nên dựa vào dung dịch Dịch Yên mới mẻ rất có thể lên đường bài bác giấc mộng, thời gian gần đây cũng ko nên dùng vẫn rất có thể ngủ một giấc ngon miệng.
Tỉnh dậy sau giấc mộng lâu năm khi trời đang được xế chiều.
Dịch Yên vực lên ngoài chóng, với lấy điện thoại cảm ứng nom đồng hồ đeo tay.
Đã rộng lớn 5 giờ chiều.
Dịch Yên xoa xoa mái đầu lâu năm, một vừa hai phải xoa tóc đang được lưu giữ cho tới chuyện buổi sớm ở mặt mày lối quốc lộ, Tô Ngạn kéo cô vô trong thâm tâm.
Anh còn khẽ xoa đầu cô.
Bây giờ, ko thể bảo rằng nhị người đang được là tình nhân như lúc trước ê.
Nhưng vậy là, đi dạo thời gian gần đây đã và đang tiến công vỡ sự thất vọng vô quan hệ.
Dịch Yên suy nghĩ, kể từ từ rồi tiếp tục ổn định thôi.
Đã rộng lớn 5 giờ, Tô Ngạn còn chưa xuất hiện liên hệ với cô, chắc chắn là vẫn đang được bận.
Dịch Yên ko nhiều chuyện anh, xuống chóng rửa ráy trước.
Bước thoát ra khỏi chống tắm, đang được không thể thấy thái dương bên phía ngoài hành lang cửa số, chỉ với một vệt hồng phía cuối chân mây.
Đêm tối dần dần buông xuống.
Điện thoại phía trên sàn mái ấm, màn hình hiển thị tối đen sì, không tồn tại độ sáng phân phát rời khỏi.
Gội đầu đoạn, tóc Dịch Yên vẫn còn đấy ẩm ướt, gắng lấy khăn vệ sinh đầu, trải qua nhặt điện thoại cảm ứng lên.
Chạm vô màn hình hiển thị, thông tin trọn vẹn thật sạch sẽ, không tồn tại cho dù có một cuộc gọi nhỡ hoặc lời nhắn.
Hai người đang được hứa hẹn nhau, ko cho tới nỗi là cho tới giờ đây Tô Ngạn còn chưa xuất hiện nhắn mang lại cô chứ.
Dịch Yên đang được suy nghĩ cho tới suy nghĩ tháo lui, đột nhiên với cùng 1 lời nhắn gửi cho tới, là của Tô Ngạn.
【Có trách nhiệm khẩn cung cấp, ko thể ăn cơm trắng bên cạnh nhau rồi.】
Thứ vốn liếng đang được trông mong đột nhiên tan trở thành mây sương, tất yếu là Dịch Yên cũng chút tuyệt vọng. Nhưng loại nghề ngỗng này của Tô Ngạn, việc xẩy ra trường hợp khẩn cung cấp cô cũng nắm rõ.
Dịch Yên vấn đáp lời nhắn.
【Được, ko có gì đâu.】
Không với hứa hẹn lên đường ăn, bạn dạng đằm thắm Dịch Yên cũng chẳng ham muốn tự động ra phía bên ngoài ăn.
Hẹn Kỷ Đường cũng ko thể lên đường ăn, giờ đây Kỷ Đường có lẽ rằng cũng không phải lo ngại nổi mang lại bạn dạng đằm thắm.
Buổi sáng sủa về mái ấm rửa ráy đoạn thì ngay tắp lự lên đường ngủ, cứ vì vậy nhưng mà ngủ một mạch cho tới chiều tối, đằm thắm trưa cũng ko ăn.
Bây giờ Dịch Yên với tương đối đói.
Sấy thô tóc đoạn, cô ngồi phía trên chóng gắng điện thoại cảm ứng bịa món ăn.
Còn còn chưa kịp phanh ứng dụng bịa vật rời khỏi, đang được với người gọi cho tới.
Là một mặt hàng số xa vời kỳ lạ.
Dịch Yên nhận máy, bịa máy lên trên bề mặt tai.
"Dịch Yên, với còn lưu giữ tớ không?" Vừa nối máy, đầu mặt mày ê đang được vang lên tiếng nói thoáng rộng của một người con trai, "Nghe rời khỏi tớ là ai không?"
Dịch Yên cảm nhận thấy tiếng nói với chút không xa lạ, tuy nhiên tức thời ko lưu giữ nổi là ai.
Cô đang được ham muốn chất vấn là ai, mặt mày ê đang được nói: "Tớ là Hi Dụ, Lâm Hi Dụ, bạn làm việc cũ của cậu, còn lưu giữ không?"
Gương mặt mày và tiếng nói nằm trong hiện thị lên vô đầu, Dịch Yên đang được lưu giữ rời khỏi, cong mồm cười: "Nhớ chứ."
Lâm Hi Dụ cũng rất được xem là bè bạn của Dịch Yên hồi học tập cao trung, học tập không giống ngôi trường Dịch Yên, Lâm Hi Dụ học tập ở Nhất Trung, nhưng mà năm này còn ngồi ở tức thì trước Tô Ngạn.
Vẻ ngoài của những người này cũng tương tự như loại như Kỷ Đường, tuy rằng đều là nam nhi, tuy nhiên ngũ quan lại thường rất tinh xảo dễ thương và đáng yêu.
Đã thật nhiều năm nhị người ko liên hệ cùng nhau, cũng chính vì Lâm Hi Dụ vẫn ko tìm kiếm ra số của Dịch Yên.
Năm ê Dịch Yên cứ thế nhưng mà lên đường luôn luôn, khi quay trở lại cũng chỉ liên hệ với Kỷ Đường.
Quan hệ của Dịch Yên và Lâm Hi Dụ cũng gọi là chất lượng, Lâm Hi Dụ người này xử sự với những người không giống cũng chất lượng, còn vô cùng vui nhộn dễ thương và đáng yêu.
"Cuối nằm trong cũng liên hệ với cậu được," Tại mặt mày ê điện thoại cảm ứng, Lâm Hi Dụ phát biểu, "Đã lâu rồi ko bắt gặp được cậu, lượt này còn có người các bạn biết số của cậu, đang được phát biểu với tớ."
Dịch Yên mỉm cười vang: "Đúng là đang được lâu ko bắt gặp."
Hơn tám năm xa vời cơ hội, nhị người vẫn rỉ tai cùng nhau ko một ít lạ thường, tựa như năm ê.
"Lúc nãy với nên không sở hữu và nhận rời khỏi giọng tớ ko." Lâm Hi Dụ mỉm cười.
Dịch Yên trở thành thật: "Nghe rời khỏi giọng cậu, tuy nhiên ko lưu giữ mặt mày."
Lâm Hi Dụ cười: "Chị, sao lại phát biểu trực tiếp rời khỏi như vậy chứ."
Dịch Yên mỉm cười.
"Mấy trong năm này sinh sống thế nào?" Lâm Hi Dụ chất vấn cô, "Đi đâu vậy chứ, trong cả một bóng người cũng ko thấy."
Dịch Yên tiến công trống rỗng lảng: "Này ko trở lại?"
Lâm Hi Dụ thấy cô phát biểu vì vậy, đoán rằng có lẽ rằng cô không thích kế tiếp chủ thể này, ngay tắp lự phát biểu thanh lịch chuyện chủ yếu sự: "Đúng rồi, ko nên là đi dạo thời gian gần đây tớ với hứa hẹn bắt gặp bao nhiêu người các bạn cũ ở Nhất Trung sao, tối ni quý khách bên cạnh nhau cho tới nốc rượu ôn chuyện cũ, vô đám bè bạn của tớ sao rất có thể không tồn tại cậu được, nên đang được dò la số điện thoại cảm ứng của cậu, cậu cho tới lên đường."
Những năm thời gian gần đây, Dịch Yên đang được xa vời cơ hội bao nhiêu người ê quá lâu, trước ê, ở cao trung, luôn luôn là kẻ hô mưa gọi dông tố vô đám các bạn, giờ đây lưu giữ cho tới trong thời hạn mon trước ê mới mẻ thấy, toàn bộ cứ như 1 niềm mơ ước vậy.
"Có lẽ đi dạo này ——"
Cô một vừa hai phải ấn định kể từ chối theo dõi bạn dạng năng, đã biết thành Lâm Hi Dụ cắt theo đường ngang lời: "Đừng phát biểu là bận nha, cho tới phía trên lên đường, coi như thể nhằm buông lỏng chút, không dừng lại ở đó, rất có thể tái ngộ cả bao nhiêu người các bạn cũ một lượt luôn luôn."
"Thật rời khỏi đám các bạn ê tớ còn đằm thắm rộng lớn cậu ấy chứ, lên đường hay là không cũng như vậy thôi, nếu như cậu ham muốn bắt gặp nhau thì nhị tất cả chúng ta lên đường ăn bữa cơm trắng là được."
Lâm Hi Dụ tương đối rét mướt lên: "Cái gì nhưng mà đằm thắm với cậu rộng lớn cơ? Cậu ko lưu giữ Tô Ngạn sao, năm ê cậu còn theo dõi xua cậu tao đến tới tận lớp bọn tớ."
Dịch Yên ngẩn rời khỏi.
Lâm Hi Dụ ko biết những chuyện xẩy ra đằm thắm Tô Ngạn và Dịch Yên tựa như Kỷ Đường, có lẽ rằng cậu tao chỉ lưu giữ rằng hồi cao trung, Dịch Yên theo dõi xua Tô Ngạn, lưu giữ rằng khi ê, Dịch Yên vô cùng mến Tô Ngạn.
Dịch Yên nói: "Sao lại đùng một phát nhắc cho tới chuyện này?"
Lâm Hi Dụ nói: "Cậu không thích bắt gặp cậu tao sao?"
Dịch Yên sửng sốt: "Cái gì?"
"Tô Ngạn cũng cho tới họp mặt mày đấy," Lâm Hi Dụ phát biểu, "Tối ni."
Đầu Dịch Yên chợt ầm một giờ đồng hồ.
Mười phút trước cô một vừa hai phải cảm nhận được lời nhắn của Tô Ngạn, bảo rằng anh với việc ko thể lên đường ăn với cô.
Anh ko lên đường ăn với cô nhằm bắt gặp bạn làm việc cũ?
Lòng Dịch Yên đột nhiên lên men.
Lâm Hi Dụ ko phân phát hình thành sự không giống thông thường của Dịch Yên mặt mày này, còn chất vấn cô: "Tới không? Nói cho tới thì tớ ngay tắp lự gửi vị trí mang lại cậu."
Dịch Yên tĩnh mịch, tâm trí vài ba giây, cô lại yêu tinh xui quỷ khiến cho nhưng mà gật đầu: "Đi."
————
Nơi họp mặt mày là ở một trụ sở thời thượng.
Thời gian giảo là khi 8 giờ tối.
Dịch Yên ko nhắn tin cẩn chất vấn Tô Ngạn, cũng không sở hữu và nhận được bất kể một cuộc gọi hoặc lời nhắn lý giải kể từ Tô Ngạn.
Bóng tối bủa vây, mùng tối trọn vẹn buông xuống.
Nhưng mặc cả nửa ngày trôi qua loa, tâm lý của Dịch Yên cứ khi cao khi thấp.
Nếu chỉ là một trong cuộc họp lớp nhưng mà thôi, vậy vì như thế sao Tô Ngạn ko phát biểu trực tiếp rời khỏi.
Dùa sao thì Dịch Yên vẫn cảm nhận thấy tương đối sai sai, tuy nhiên ko phát biểu được là sai ở đâu.
Ở mái ấm đợi cho đến rộng lớn 7 giờ tối, Dịch Yên mới mẻ xuống mái ấm, cho tới kho bãi đỗ xe pháo tài xế cho tới trụ sở.
Hội sở được đặt tại điểm trọng tâm, đáp ứng chu đáo với những thiết kế bên trong văn minh và xinh xắn.
Chỗ họp mặt mày cơ hội đái quần thể mái ấm Dịch Yên ko xa vời, tài xế rộng lớn mươi phút là cho tới rồi.
Dịch Yên lao vào sau thời điểm đang được đỗ xe pháo, theo dõi hướng dẫn của nhân viên cấp dưới đáp ứng nhưng mà lên đường cầu thang máy lên.
Hành y sĩ được trải dày thảm đỏ ửng, ánh đèn sáng phân phát rời khỏi kể từ đèn treo tường trở thành sáng sủa rực.
Dịch Yên nhìn thấy số chống, đẩy cửa ngõ lao vào.
Trong chống đang được với quá nhiều người, cạnh bên bàn bi-a, vài ba người gắng hèo tiến công.
Có người nốc rượu, rỉ tai phiếm.
Nhìn thấy cửa ngõ phanh rời khỏi, với bao nhiêu người quan sát về phía này.
Mà nhường nhịn như Dịch Yên ko nom một ai.
Ánh đôi mắt cô xuyên qua loa loại người, nom thằng về phía Tô Ngạn đang được ngồi bên trên sô trộn.
*****

Bạn đang xem: mãi ở trong lòng anh

Bạn đang được phát âm truyện bên trên NetTruyen.com.vn

Xem thêm: chuyển video thành live photo